Sản xuất và lịch sử Silverpilen

Đoàn tàu nêu trên bao gồm các toa xe kiểu C5 bằng nhôm màu bạc. Chỉ có một đoàn tàu như vậy gồm tám toa được chế tạo; vốn được sản xuất vào giữa thập niên 1960 như một đơn vị thử nghiệm. Trong đội hàng trăm đoàn tàu điện ngầm màu xanh lá cây, Silverpilen là đoàn tàu duy nhất không được sơn và do đó vẫn có màu bạc. Ngoài màu sắc, hệ thống treo khí, âm thanh động cơ đặc biệt phát ra tiếng kêu lạch cạch và cửa trượt bên ngoài (do đó sức chở khách tăng lên), nó gần như giống hệt với các tàu điện ngầm khác đang hoạt động trong suốt thời gian tồn tại. Một số hành khách không thích vẻ ngoài 'thô mộc' của đoàn tàu này.[1]

Bắt đầu từ thời điểm nó được đưa vào sản xuất vào giữa thập niên 1960, cho đến năm 1996, Silverpilen đôi khi được dùng làm đoàn tàu dự phòng;[2] đặc biệt là trong giờ cao điểm. Tàu được sử dụng làm phương tiện dự phòng trên tất cả các tuyến tàu điện ngầm Stockholm hiện có, mặc dù phổ biến hơn trên các tuyến Đỏ và Xanh. Trước và sau khi vận hành chở khách, nó từng chạy mà không có hành khách đến khu bảo dưỡng toa tàu mà không dừng lại khiến một số người cảm thấy kỳ lạ.

Nội thất của những toa tàu không có các quảng cáo thông thường và bên hông tàu có những dấu hiệu mang hình vẽ kiểu graffiti bị loại bỏ một phần.[1] Vẻ ngoài lôi thôi này đã góp phần tạo nên danh tiếng "khác biệt" của Silverpilen.

Đoàn tàu được sử dụng trong bộ phim năm 1993 mang tên Sökarna ("The Seekers") lấy bối cảnh diễn ra ở Stockholm. Trong phim, những kẻ ủng hộ Tân Phát xít có thể được nhìn thấy đang chửi rủa dân nhập cư trên Silverpilen khi tàu này vừa đến gần ga tàu điện ngầm Kungsträdgården. Hai người về sau đã thiệt mạng khi họ bị đám Tân Phát xít đẩy lên đường ray mới rồi sau bị đoàn tàu chạy cán qua, người lái tàu đành bất lực khi cố gắng dừng lại kịp thời.